CHUYỆN VUI
1- SỰ THẬT GIẢI ĐỘCRa trường khóa 1 BTV/CSQG,tôi được chọn về nha CSQG vùng 3, rồi nơi đây bổ nhiệm tôi giữ chức vụ Trưởng phòng hành chánh Ty CSQG tỉnh Tây Ninh.
Ngày đi nhận Sự vụ lệnh, tôi rủ bạn Lưu văn Thiệt cùng đi cho vui. Lúc nầy bạn Thiệt còn chờ Khối đặc biệt phân bổ nên rảnh. Tôi và bạn Thiệt đi xe lam từ Sài Gòn- Biên Hòa, trên chuyến trở về khi đi qua Thủ Đức đã quá trưa, hai đứa đói bụng, ghé vào quán phở gần càu Ngang. Quán phở vắng khách, chỉ có một cô gái khá xinh trạc tuổi với tôi đang ngồi chờ khách. Chúng tôi bước vào và gọi cho hai tô phở tái, nạm, gàu, gân.
Trong lúc chờ bưng phở ra, bạn Thiệt nhanh tay lấy giấy lau muổng, đủa đặt sẳn chỗ hai đứa. Tôi nói nhỏ với bạn Thiệt:
- Lát nữa “moi” nói gì với cô gái nầy “toi” làm thinh.
Khi cô gái bưng hai tô phở ra đặt nhẹ nhàng trước mặt chúng tôi rồi sang ngồi chiếc bàn kế bên như có ý xem chừng chúng tôi cần gì.
Bạn Thiệt rót tương ớt và bỏ rau thơm vào tô phở của bạn. Tôi ngồi làm thinh, nhìn thẳng vào tô phở gây ngạc nhiên cho cô gái. Một lát sau tôi bảo cô gái gọi chủ quán ra cho tôi gặp.
Cô gái bước lại gần tôi và trả lời:
- Em là chủ quán.
Tôi nghiêm nghị nhìn vào mặt cô chủ quán rồi hỏi :
- Phở nầy là phở bò hay phở trâu? Tôi sẽ trả tiền hai tô phở nầy dù tôi không ăn. Tôi bị dị ứng với thịt trâu, hễ ăn nhầm thịt trâu tôi bị co giật tay chân, sùi bot mép, lúc đó cô bị vạ lây. Cô phải nói thật.
Cô gái liền nói:
- Dạ thịt nghé.
Tôi bảo:
- Thịt nghé là thịt trâu tơ chớ còn gì?
Nói xong tôi liền cầm đủa và chuẩn bị thêm gia vị để ăn.
Cô chủ quán la lên:
- Ấy chết Ông không sợ ngộ độc ?
Tôi liền nói, cô đã nói sự thật thì chính sự thật giải được độc.
Cô chủ quán nũng nịu cười duyên thật tươi, rồi quay lưng đi vào trong. Còn bạn Thiệt cười xòa.
Lê văn Thuận
(BTV/K1)
---------------------------------------------------------------------------------
2- TÌNH BỀN LÂU
Hai bạn Huỳnh lam Điền va Trần ngọc Ánh sau khi tốt nghiệp khóa 2 BTV về trình diện Ty CSQG Tây Ninh.
Thừa lệnh Trưởng ty,tôi tạm sắp xếp cho bạn Huỳnh lam Điền phụ tá cho tôi ở phòng Hành chánh, bạn Trần ngọc Ánh phụ tá Trưởng phòng Tư pháp. Văn phòng Trưởng phòng Tư Pháp không còn chỗ đặt thêm bàn giấy cho phụ tá nên bạn Ánh ngồi tạm tại ban Kiểm soát tài nguyên (bấy giờ chưa có Phòng tài nguyên).
Trong thời gian "cà nhỏng"nầy bạn Ánh hay cà rề ở các quán cà phê gần Ty Cảnh Sát Tây Ninh. Nhờ đẹp trai với lon BTV nên phải lòng cô gái Bắc Kỳ tên Dung xinh đẹp con bà chủ quán Thúy ở ngã ba mũi tàu Ty CS Tây Ninh.
Ánh và Dung yêu nhau tha thiết nhưng gia đình Dung không chấp nhận vi đã hứa gả với ai đó có sự nghiệp vững vàng hơn Ánh.
Ánh than van với tôi. Tôi hỏi Ánh hai đứa có thật sự yêu nhau và có muốn đi đến hôn nhân và xây dựng hạnh phúc bền lâu không ?
Ánh nói:
- Chúng em muốn lắm mà không biết tính sao.
Tôi kề vào tai Ánh nói nhỏ:
- Muốn tình BỀN LÂU thì làm cho BẦU LÊN rồi tùy cơ ứng biến.
Hai tháng sau Ánh đến nói với tôi :
- Dung đã có baby được tháng rưỡi rồi . Bây giờ làm sao anh.
- Lo gì. Để nhà gái họ tự lo,họ trông cho nhà trai nhờ người đi hỏi.
Quả nhiên,hai hôm sau Ánh đến gặp tôi nói gia đình nhà gái bảo em nhờ anh lo giùm.
Cha mẹ Ánh đã già yếu lại ở ngoài Phan Thiết nên Ánh nhờ tôi thay mặt gia đình đi hỏi Dung cho Ánh.
Thế là tôi vừa làm ông mai, vừa làm chủ hôn cho Ánh và Dung.
Lê văn Thuận
(BTV/K1 )
Gửi ý kiến của bạn